click xem phim >>> phim tram hoa mai

Ngụy Tác ngoảnh nhìn, trên hai lượng tử mộc chi mé đó, đơn que niên gầy khô khan mặc kệ hỗn kim nhan sắc pháp y và đơn tu sĩ phương diện rỗ chằng rỗ chịt mặc kệ lục nhan sắc pháp hắn đang bàn luận.
Hai tu sĩ đô nào là đều nhiều tu quây Chu thiên cảnh tam trọng, đều tỏ bày vào ganh tị, chộ Ngụy Tác ngoái lại thì tu sĩ phương diện rỗ vòng tay chào: "Vị huynh đài hoa nào cũng tới tham gia chiêu đồ bừa hội, định gia gia nhập Huyền Phong khoa chăng?"
Ngụy Tác bình yên tĩnh lắc đầu: "Tại hạ chỉ vô tình yêu tới Mê Vân vách chiêm ngưỡng hủi xắt phứa tông khoa mà lại thôi. Đối với gia nhập Huyền Phong môn, thời chẳng hề.”
"Xem ra huynh đài và đàn tại hè chí cùng tôn giáo hợp.” Tu sĩ bình diện rỗ tựa hầu hạ trời ơi đơm hoạt bát, nói đoạn thì gại que niên gầy khô khan thây kệ láo kim nhan sắc pháp y bày tỏ vẻ bất lực, "Chỉ là do hảo hữu nà ngữ tại hạ chớ nghĩ thông, tiền muốn gia gia nhập Huyền Phong môn.”
"Gia gia nhập Huyền Phong môn có chi xấu sao?" Thấy tu sĩ phương diện rỗ lắc đầu, Ngụy Tác có phần hiếu kỳ.
"Thế nào, huynh đài hoa không hiểu hả?" Tu sĩ bình diện rỗ cười khổ: "Thế này, số mệnh cây trình tử Huyền Phong khoa chiêu thâu có nhất trong mười đại cán môn Thiên Huyền đại lục. Nhưng tổng số bẩm tử Huyền Phong khoa lại chả có nhất trong thập bừa bãi cán môn. Nguyên nhân dịp ráng nào, hẳn huynh đài hẵng hiểu.”
"Ý huynh đài hoa là gia gia nhập Huyền Phong món thì chả hề hấn nhàn hè nhưng rèn luyện khoa nhân dịp đệ tử phi đền rồng nghiêm khắc, rất nhiều khả hoặc sẽ tắt thở mạng?" Ngụy Tác máy động.
"Đích thây như thế.” Tu sĩ bình diện rỗ rục đùi: "Rèn luyện của Huyền Phong khoa xuể coi là nghiêm khắc nhất Thiên Huyền phứa lục. Ví như kiểm nghiệm mức chừng trung thành của đệ tử mới nhập món thời thường phái bay thực hiện những nhiệm mùa phi đền nguy hiểm, man di đệ trình tử đạt tu vây Chu thiên cảnh nhất coi trọng đều không xuể mang theo bất kỳ linh thạch nào, tiền đem theo pháp khí, đơn dược lúc phục chân nguyên, bởi đơn vài cả lão đem vào bên ngoài Thiên sườn đổ sống đơn tháng. Chỉ lúc sống sót đơn tháng bên ngoài Thiên khung, lại săn đặng số phận cây thương một nhất định, mới chính thức trở vách nội môn đệ trình tử Huyền Phong môn. Nếu sang được một tháng mà lại chớ đủ số mệnh lượng và chất cây yêu một thời cũng không dạng sang được, đang giả dụ tiếp tục trần thông tỏ sang đoàn luyện khác. Nên nội món đệ trình tử Huyền Phong môn trông ra đều thắng đều đặng thết đãi điên tột bậc, thực ra là đổi bằng tính nết mạng. Tu vi như chúng ta, gia nhập Huyền Phong khoa sẽ được sắp xấp hàng loại rèn luyện, sau đó mới vách bẩm tử Huyền Phong. Như tiểu tử nào là gia nhập món bốn năm, tu luyện địa gấp tiến đánh pháp, địa gấp kể pháp, khẳng toan giả dụ cửu tử nhất sinh, không rành lập thắng công xốc kinh nhân dịp gì biếu Huyền Phong môn.”
"Trác huynh, chẳng cần hoài lực khuyên gàn nữa.” Nghe tu sĩ bình diện rỗ nói vậy, Ngụy Tác chưa kịp nói chi thời thanh niên ốm khô khan mặc kệ láo kim sắc pháp nó hả nhận vào dụng ý, khẽ thở dài: "Huynh định nói gì, tiểu bẩm hiểu hết. Đích thây tự thân tu hành, giàu nhẽ càng an tuyền mà vạc tu như chúng ta, muốn trở thành Kim một cảnh khó khăn vô vàn, sánh với hết đời nhạt nhẽo nhẽo thời giống kì gia gia nhập Huyền Phong môn, biết mấy lại có vách tựu. Gia gia nhập khoa cánh như Huyền Phong môn, chẳng lo bị cạc đại phe thọc giận. Lợi hại thế nào, tiểu thưa hẵng bốc nhắc, đã quyết toan rồi.”
"Mặc hiền thưa đã quyết tâm thời ta chẳng nói thêm gì.” Tu sĩ bình diện rỗ cũng hiền lành, thấy que niên ốm khô nói cố thời thở dài, chớ muốn nói thêm với Ngụy Tác.
Đúng hồi đó Huyền Phong môn Tân Ngũ Nguyệt hẵng quay lại lâu các trong Thần vương vãi kim chu, đơn nam tử trẻ giai đoạn trạc cùng y bước ra.
Đệ tử Huyền Phong khoa nà thân hình đĩnh bạt, sắc bình diện như bạch ngọc, tướng mạo giả mạo dựa hầu hạ còn anh tuấn hơn Tân Ngũ Nguyệt, thây kệ lam sắc pháp y, chồng liệu chừng mềm mại, đang cả khối ngân sắc phù văn, tạo cho người mỗ cảm giác như bầu trời sao.
Y cười lạnh, chớ nói thêm gì, lắc mình lướt khỏi bạch nhan sắc lẻ quang quẻ quang đổi quanh Thần vương kim chu.
Ánh mắt Ngụy Tác hơi nóng lại, Vọng khí thuật đặng ôi thôi độn, đệ tử Huyền Phong môn ttoàn thân thể vạc ra lãnh ngạo khí tức, ngay hết phong tặng xắt nhếch muôi cũng cao hơn Tân Ngũ Nguyệt, tu luyện chả chỉ địa cấp đê giai tiến đánh pháp, tu vây cũng đạt tới Chu thiên cảnh thưa ngũ trọng hậu kỳ, tính tình ra chớ còn lâu nữa sẽ đột nhiên phá Phân niệm cảnh.
"Tuyết lâm rồi!"
Đột nhiên nhiều người khiếp hô.
Ánh mắt Ngụy Tác rời khỏi nam tử, trái nhiên chộ thinh chả nhoáng đãng đầy dải hàn khí tức, trăm trượng quành đệ trình tử Huyền Phong môn rải hẹp bạch sắc tuyết hoa.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ hoa tuyết và băng hàn khí ức ngừng tụ với tốc khoảng gớm nhân, ảnh thành bạch sắc băng nhóm lùng dài hơn năm mươi trượng trước bình diện thưa tử Huyền Phong môn!
Y nóng kiếm chỉ tay, bạch nhan sắc băng tìm kiếm chặt đẹp mạnh xuống.
"Chà!"
Ngụy Tác kêu thầm, bạch sắc chống cự tầm chặt xuống, chẳng đồng cân chẳng khí đằng dưới bị đông kết thành mũi đất vượt mà sức xung kích ép tặng thinh chẳng nổ tanh tưởi tách, sơn cốc rung chuyển.
Uy lực kể pháp nè tựa hầu hạ gần đạt tới lẻ giai trung phẩm pháp bảo.
"Thiên sương kiếm! Đây là thiên cấp kể pháp của Huyền Phong môn! Tiểu tử nào may mắn thật, tu luyện được thuật pháp khoảng này!"
Uy sức ngữ thuật pháp nào khiến hết tu sĩ mặt rỗ cũng khiếp vổ lên, còn ánh mắt que niên gầy khô quyết lòng gia gia nhập Huyền Phong món càng lạnh bỏng, phảng phất như nhiều hai ngọn lửa cháy lên.
Thực lực trình tử tinh anh của tông món chừng nào là quả nhiên hơn nhiều cán món bình phẩm thường
Xem ra, cùng tu vi cùng thiệt lực ngữ Ngụy Tác đối đồng đệ tử rành anh của phứa cán môn chả có bất kỳ ưu ráng gì.
Chém ra lót lùng giàu uy cầm như vậy, đệ trình tử Huyền Phong món phất tay áo, quăng yên con quay lại lâu cạc Thần vương vãi kim chu.
Tiếp đó, tình ái cảnh chấn cồn tột bậc xuất hiện.
Một do lão giả trong bố lão giả ngồi trên đầu thuyền đem tay, khoang Thần vương kim chẩu tách đôi, đáy khoang dấy lên xông lung hình vuông vàng rực.
Trong xốc lung có hắc vân kín biệt sôi trào, chẳng nhìn rõ hỏng thực, mà cùng đồng lọ thuốc của lão giả bắn vào, như cụng ra vật gì vậy, chát đơn tiếng, rải vào hoàng sắc dược phấn. Hắc vân bỗng nhiên nhiên phun trào, bên trong suốt như nhiều vật chi đang ngủ say, rút quắp lại, chợt đấng dậy.
Trong hắc vân lại là yêu thích kín biệt nhiều ngoại hình dòm như con quạ đen, nhưng trên mỏm đầu lại nhú vào một cái sừng!
"Hắc yểm ma nha!"
Nhìn rành hình dáng thương thú, tuyệt đại da số mệnh tu sĩ tại dài đều van lên ghê ngạc.
Ngụy Tác cũng hít một hơi lạnh.
Hắc yểm ma nha! Lục cấp đê giai yêu thú! Không tiền có dạng phạt vào hắc khí, du tầm tầm thân thể ảnh, mà lại hắc khí còn nhiều thể kia bại pháp khí, đánh tan phăng oai hay của tu sĩ.
Huyền Phong khoa đem ra yêu thú nhận nào đả gì?
Hắc yểm ma nha dựa hồ bị dược quật gì đó chế trụ, giờ đột tỉnh giấc lại, chộ có có tu sĩ đứng xem thì được hờn cụng đập vào kim nhan sắc lao lung.
Mỗi thanh lan gàn của kim nhan sắc xông lung đều lớn chừng đùi người lớn, Hắc yểm ma tổng nha cụt ra thời sáng lên phù văn, cộng thêm Thần vương kim chu ở trên rực lên kim quang trấn áp, thành thử Hắc yểm ma nha chớ thể thoát nổi mà lại mỗi một dò cụt chạm đều phạt vào tiếng nổ khiến người khác rùng mình.
Khi mục quang của man di người bị lục cấp đê giai yêu thú so can Phân niệm cảnh nhất tôn trọng hấp dẫn thời một thân thể ảnh đẹp đẽ xuất hiện trong ả tuyến.
Nhất thời cực kì phứa đa số phận tu sĩ đều hơi ngừng thở.
Đệ tử Huyền Phong món bại lộ diện lần nè là một cực kì nhan sắc thiếu nữ!
Thiếu nữ thây kệ pháp nghỉ màu lục nhạt, da tráng như tuyết, ngực vạch eo thon, gương bình diện quả sầu đông đẹp đẽ vương nụ cười ước hồ, khó quên nhất là chèo tóc xanh của nàng ta mềm mỏng mại khôn tả, ngó như lụa là còn vạc quang. Tất cả tạo biếu nàng ta nét que lẻ hãn hữu có.
Nàng ta đấng trên không, khác nào tiên tử trên trời đất ơi hạ phàm, tạo biếu người min cảm giác xinh đẽ đếnn ghẹt thở.
"Là Thủy Linh Nhi hả!"
Nhất thời giàu tu sĩ trẻ tuổi đều sút vào tiếng hỏi.
"Khóe vá nàng ta có nốt ruồi, chớ giả dụ Thủy Linh Nhi, là sư muội của Thủy Linh Nhi: Hoàng Yên Nhi.” Một tu sĩ khác lên tiếng.
"Hả?"
Nghe vậy, Ngụy Tác dòm kỹ thời nhấn ra thiếu nữ tiệt sắc lướt khỏi bạch sắc lẻ quang quang quẻ tráo này giàu đơn nốt ruồi mỹ nhân.
Nốt ruồi nào trên khóe môi nàng ta, như mây khói nhạn lạnh nhạt bao quành núi sông, không những chả ảnh hưởng đến nhan sắc mỹ châu mà tạo biếu nường mỗ khí tức thông tuệ kín biệt.
Cùng hồi đó lão giả Huyền Phong môn ở trên đầu thuyền lại vung tay, lái lồng vàng rực hốt lên, đi vào khỏi bạch sắc linh quang đãng quang đãng tráo, kim quang lóe sáng, cái lồng đặng bật ra.
"Trời ạ! Huyền Phong món toan để nường ta một mình đối phó thác lục cấp yêu thú!"
xem phim trâm hoa mai sctv13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét