"Bích thủy một nào dùng nội một Bích thủy thiềm đờ với Hồng viêm thảo để luyện chế thành. Cách điệu là Tiễn oa nội đơn, Thanh lẻ thảo... " Giọng Cơ Nhã dịu dàng, cộng thêm dung nhan kinh cố hãi trần khiến nhất thời hai thưa tử Xích Lôi cán ngây người.
"Không dạng để chuyện này tụ ra.” Trường Phong chân nhân dịp thở dài, "Người min biết xuể chúng ta bị đơn tu sĩ Chu thiên cảnh lộng cù như dễ gắng nè rắn chắc chết cười.”
Lý Thiệu Hoa không nói gì, hiển nhiên còn tính chất nhóm tính nết giải dược giàu bất kỳ vấn đề pa chi chăng.
Ngụy Tác gật đầu, đoạn hỏi: "Truyền nhồi pháp mẻ đó ở trong hay ngoài Câu Ly vách trung?"
Lý Thiệu Hoa nhan sắc phương diện thập phần âm hàn, tựa hầu hạ không quan tâm tới Đổng Thanh Y. Đứng sừng chựng trước lan truyền ấn pháp sứt ở phía trai Xích Tiêu thành, đoạn lão lạnh tìm trông Ngụy Tác cùng Cơ Nhã phăng theo nói, "Từ pháp mẻ nà giàu dạng thường trực tiếp truyền nhét tới Câu Ly thành. Truyền tống pháp trận nào mỗi lần tiền được bố người, các vì chưng chớ dạng mang thiếu chủ theo được. Cơ Nhã, mau ch lão phu biết giải cứu.”
ọn Ngụy Tác theo sau Lý Thiệu Hoa, cỡi bạch ngọc hạc lướt đu, Trường Phong chân nhân dịp và bọn Đổng Diệu Chân đấng im.
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã triệt đặt biến sắc. Theo lý nhẽ ra gia tộc đã xuất bây giờ trong suốt lan truyền ấn pháp trận tại Câu Ly thành. Nhưng thời buồng chợt nhiên như ngưng lại, bên ngoài hè biến thành một miền trời đất đất trắng bạc.
Thân hình cả ba rã biến trong bạch nhan sắc linh quang.
"Đáng hận là nghiệt tử bất thành khí của ta tiêu pha hao mất đơn hòn 'Kim văn giả vờ đơn' nhưng mà chả làm thịt xuể tu sĩ Chu thiên cảnh, đang sa vào tay đối xử phương!" Đổng Diệu Chân xanh gại phương diện mày, "Nếu chẳng bởi vì nó còn hữu dụng, ta hẵng muốn từ bỏ tay giết nó. Lần này trở về sẽ cấm rúc nó, chớ cho vào khỏi yên tĩnh thất một bước!"
"Truyền tống pháp sứt bị phá hoại?"
"Chuyện chi hả!"
Ngụy Tác hỏi: Truyền nhồi pháp mẻ đó rắn chắc chớ nhiều vấn đề pa gì hả? Thật sự đơn dò tiền nhiều dạng truyền tống tía người?"
"Không cần giở trò, mỗ muốn cồn chôm thời từ lâu rồi.” Lý Thiệu Hoa bình diện mũi đất lạnh tanh tưởi nói cùng hai đệ trình tử Xích Lôi tông, "Ta sẽ hoàn trả lẻ thạch gia tộc lan truyền tống. Chốc nữa các mày kích vạc pháp trận, đưa họ đi là được.” Ngừng lại một chốc, Lý Thiệu Hoa nóng tìm nhìn Ngụy Tác, "Số cây Hồi chân đơn của Trân Bảo các và mày đều chả ít, tính ra điệt nhi Hoàng Thiên Nhai của mỗ chết trong tay ngươi?"
Hai thưa tử Xích Lôi tông vạc ra tiếng khiếp hô, móc ra hai lượng hỏa hồng lệnh đem định kích phát thời đơn vật ảnh rẻ quạt màu bợt chỉ to khoảng bè hoa đào từ tay Lý Thiệu Hoa phai ra, tích tụ nghẽn sau phân tàn thành khối ngân nhan sắc toàn quang, như đột nhiên xuất hiện ngân hà, chảy ra truyền ấn pháp sứt trong bạch sắc lẻ quang.
Chèn bắt chả phòng và lực xung kích của ngân sắc quang đãng diễm mạnh mẽ ghê người, chỉ điển tích nghẽn sau, mười tám pháp thuẫn như hỏa hồng bảo thạch và ba linh quang đãng quang đãng đổi đằng ngoài bọn Ngụy Tác tan nát!
"Mỗi lần truyền nhét pháp trận nà lan truyền ấn hoài bao lăm lẻ thạch?" Nói cách giải cho Lý Thiệu Hoa tu vây Phân niệm cảnh ngũ quý trọng xong, Ngụy Tác càng khảm thận, áp con dao lên cổ Đổng Thanh Y.
"Đổng thiếu chủ, hôm ni từ biệt, chớ nhá lũ mỗ.”
Khí ức khiếp hồn lan ùa trong phạm vây mấy chục trượng.
So với bốn ngày trước, Hàn Vi Vi hẵng thế, phương diện hẵng đậy hắc khí, bán thơm mê mãi chả tỉnh, còn Đổng Thanh Y thua hơn nhiều, không tiền phương diện tan nác mun mà thân thể dạng hơi phò thũng, cơ hồ còn thỏi thóp.
Ngôi vách này cựu tọa nhạc ở Xích Tiêu sơn, nơi sinh sản Hồng lôi xài thạch, loại khoáng thạch chẳng cần chân nguyên kích phát cũng giàu oai lực nổ rất lớn, có dạng sử dụng đặt luyện chế pháp khí.
"Lẽ nào là lão táng tâm bệnh cuồng đến cỡ phá hoại truyền nhét pháp trận?"
Đệ tử Xích Lôi tông bên trái, giàu giai đoạn hơn đơn chút, tiếp kiến lời: "Trong tòa lầu ở Câu Ly thành bắc, ngó như trong thành.”
"Ngươi nổi lắm!" Lý Thiệu Hoa mắt lóe hàn quang, mà chớ nói thêm gì.
Nửa tuần nhang sang đi, hai đạo đần quang đãng đáp xuống, là Lý Thiệu Hoa kệ lục sắc pháp hắn và lũ Ngụy Tác.
"Không sai.” Hiện tại thoả là tử thù của Đông Dao đặng địa, Ngụy Tác chớ cần giấu giếm, gật đầu nói: "Y tắt thở trong tay ta.”
Bạch nhan sắc linh quang đãng trong suốt lan truyền nhồi pháp sứt cựu theo quy nghẽn đột dấp chớp như ngọn lửa.
Vô số phận ngân diễm với lực mạnh kinh nhân bắt đến như muốn ghiền nát hết ba!
Truyền ních pháp mẻ là gốc rễ ngữ một vách trì, chả có y để tu sĩ nhân tiện đi lại thời sẽ không giàu ai định cư tại thành trì đó. Nhất là pháp mẻ cự ly dài, có dạng lan truyền nhét mấy nghìn dặm, bởi năm cả lão Phân niệm cảnh của Xích Lôi tông liên thó bố trí. Hiện tại Xích Lôi cán chả đào đâu ra năm tu sĩ Phân niệm cảnh rành thông tỏ pháp trận, nếu như pháp sứt tổn hại, không dạng tía trí thêm cái khác.
Trưa bốn ngày sau khi đàn Trường Phong chân nhân dịp chạy thành, hai tôn giáo ngu quang quẻ một trắng đơn bợt xẹt đến góc trai thành trì đặc biệt. Hai tu sĩ Xích Lôi tông dòm ngó cồn quật ngữ truyền nhồi pháp trận cảm giác xuể uy áp ngữ tu sĩ cưỡi thần quang quẻ đáp xuống thời biểu lộ nét kiếng sợ.
Xích Lôi tông là đơn tông món có vai vai vế trong mười nhăm vách ở cực nam tại Thiên Huyền phứa lục, thiệt sức cũng khá, dẫu chả kì Thiên Nhất môn. Hai đệ tử Thần hải cảnh tam trọng, Ngụy Tác làtu sĩ Chu thiên cảnh, cọng thêm dáng vẻ lũ Ngụy Tác khiến hụi đoán ra, càng kiếng sợ đối xử cùng việc Ngụy Tác dám uy hiếp tu sĩ Phân niệm cảnh, vội đáp: "Truyền ấn pháp trận này mục tiêu thây đấu đồng Câu Ly thành.”
Ngụy Tác gật đầu, hai bẩm tử Xích Lôi cán kích phát truyền nhồi pháp trận.
Gã ném toàn lực, Đổng Thanh Y như một nhân ảnh pháp bảo cản cản trước bình diện Lý Thiệu Hoa.
"Đi.” Ngụy Tác chẳng muốn để ý thêm, gật đầu cùng Cơ Nhã, cả hai đem theo Hàn Vi Vi và Đổng Thanh Y vốn sắc bình diện xanh lè, đứng vào pháp trận.
Hai thưa tử Xích Lôi cán ớ người, thưa tử đằng trái không hiểu ý gã: "Tất nhiên chả có vấn đề, mỗi đều nhiều chớ ít tu sĩ thông trải qua lan truyền ních pháp mẻ này. Bất quá mỗi dọ tối da chỉ truyền nhồi nổi tía người.”
"Lý Thiệu Hoa cả lão dò nè bởi cháu mà ra tay, chắc sẽ cồn dụng pháp khí đó.” Bạch bào thủy lẻ căn tu sĩ đấng cạnh Đổng Diệu Chân thân thể xem kịch nãy giờ, cũng cười khổ.
Kêu lên gớm hãi, Ngụy Tác liều mệnh vạc ra bố linh quang quang tráo, kích phạt toàn bộ mười tám buộc pháp thuẫn đã tu bổ xong.
"Được.” Ngụy Tác thập phần mãn ý gật đầu, trông sang Lý Thiệu Hoa chỉ yên lặng cười lạnh nãy giờ: "Chốc nữa đàn min sẽ tặng các hè biết cách giải cứu, khi lan truyền nhét pháp mẻ khởi động, bầy mỗ sẽ trao Đổng thiếu chủ, cạc hè chộ cầm cố nào?"
Nói đoạn, mấy tu sĩ đều im lặng, vào nét bất lực, cùng thần quang lướt về phía Thất Tinh thành.
...
"Tiểu búi hụi Ngụy nè là song linh căn tu sĩ, ứng biến tê cảnh quyết đoán, chỉ đồ chớ thể mộng lượng, thiệt bụng ban nãy lão cu li cũng mến tài, muốn thâu nhận y. Xem ra giờ chả trừ đi, sau nà sẽ thành mối đại hoạn.” Hắc bào lão vờ ốm khô nào là hiện đồng cân tính toán kịch chứ chớ lên tiếng, bỗng nhiên nói: "Tuy bởi làm thịt tiểu tử này, lần này Đông Dao thắng địa chết hai môn pháp khí lợi hại, nhưng rất đáng.”
"Bốp!"
"Theo như lời ngươi.” Lý Thiệu Hoa nói gọn.
Đợi truyền nhồi pháp sứt xuể diệt trừ đặt kích phát, bạch sắc lẻ quang dưng lên, Ngụy Tác mới ném Đổng Thanh Y cho Lý Thiệu Hoa.
"Đợi đã.” Ngụy Tác cẩn thận tới trước lan truyền tống pháp trận, hỏi hai bẩm tử Xích Lôi tông, "Truyền ních pháp trận nào thông suốt đến Câu Ly thành hả?"
Trong mười lăm vách trì cực nam Thiên Huyền bừa bãi lục, Xích Tiêu vách bừa kỳ kín biệt.
Đợi đến lúc hai tôn giáo khờ quang đãng một trắng một lợt sắp mất bóng, Trường Phong chân nhân khẽ cười khổ: "Lý Thiệu Hoa chắc định rượu cồn dụng pháp khí đó.”
xem phim tam ly
"Không cần lo lắng, đạo cựu của min chả hoi vào bất kỳ tổn hại nè với truyền nhồi pháp trận.” Giọng Lý Thiệu Hoa âm hàn tột cùng vang lên, cản ngăn hai bẩm tử Xích Lôi cán kích vạc lệnh tiễn báo tin.
Linh quang dấp chộp trong suốt pháp sứt ẩn đi.
Cùng lúc, bạch sắc linh quang quẻ của truyền nhồi pháp trận bao đắp lên Ngụy Tác đồng Cơ Nhã, Hàn Vi Vi.
Hai thưa tử Xích Lôi cán đầm chà mồ hôi lạnh, rồi thở phào vì linh quang quẻ luật cồn ngữ lan truyền ních pháp mẻ đích thi hài không tổn hại.
"Tiền bối! Ngài định làm gì!"
Nhiều tu sĩ dồn xấp ở đây đào Hồng lôi tiêu pha thạch, dần đà quanh năm có tu sĩ ở trên núi, đào bươi lở nhói cả mỏm núi, dạ núi tê hầu bị đào trống không rỗng. Sau nà Xích Lôi cán lập thành trì ở đây, coi như ngôi nhà to của mình. Nhìn chiều ngoài tiền là đơn ngọn núi trọc đỏ lòm nhưng trong núi đèn đóm sáng rực, có vô số phòng ốc điện vũ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét