Trong tĩnh thất, Ngụy Tác cất hết man di thứ, đồng cân đặt lại đơn mớ linh dược.
click xem phim >>> phim anh hung nhac phi
gioi thiệu phim trên todaytv >>> phim xin con mai yeu em

Trầm ngâm tôm đơn chốc, thằng tặng tinh bộ lẻ dược vào nộp bảo nang, kệ thây bức áo vải vóc bố xanh tầm thường nhất rồi vào khỏi cửa, đến chỗ ở thiên cấp ngữ Hàn Vi Vi.
Gã hẵng nghĩ chín rồi, trong suốt số mệnh linh dược đó, hai quả Hoàng lẻ trái nhiều dạng tăng cường khí máu và thọ nguyên, khẳng định để lại tặng mình luyện hóa.
Hai phái Huyền minh tiên liên, gã khẳng định sẽ luyện hóa, tính nết có biến vách vượt linh căn tu sĩ không.
Còn Địa hỏa tiên liên, theo lời mấy tu sĩ đó và lục bào lão đầu, rất giàu khả hay là một bè Địa hỏa tiên liên cũng đủ tặng thằng trực tiếp chuyện biến vách hỏa lẻ căn tu sĩ, dầu thằng đen thẻo thời hai bè là đủ. Nên hỏa lẻ căn khẳng toan sẽ thành.
Địa hỏa tiên liên đang lại, Ngụy Tác tạm thời thời chớ dạng đem vào bán. Những cụm từ cơ hầu ả độc địa nhất vô nhị ráng nà đem ra nối giá tất sẽ tạo thành chấn động, rất có khả hoặc khiến những nhân dịp quất đáng ngại như Hà Thác Đối dò ra gã.
Tử hòng hoa, ngoại trừ một nhánh cho Hàn Vi Vi thời ba chánh đang lại, thằng sẽ dùng biếu mình.
Linh dược nè đối xử cùng tu sĩ, là hai mươi năm thọ nguyên, đừng nói tên đã nuốt đơn viên Hợp hư đơn, giả dụ tiêu hao đơn nhánh Tử hầu hoa, gã còn một hòn Hợp hư đơn nữa, nếu như cần mót đề pa thăng tu vây thời hãy đang cách tiêu hao hụt thêm một nhánh. Chỉ là tên chẳng định nhãng phí như thế, Tử hầu hạ huê có dạng nâng cao xác suất kết một vách đánh lúc từ Phân niệm cảnh bỗng phá tới Kim đơn cảnh.
Hiện tại Ngụy Tác bị tấm nuốt một viên Hợp hỏng đơn, hẵng có tu vây Chu thiên cảnh lưỡng trọng, có thắng ngần ấy Kim linh đơn, tiếp kiến theo sẽ phải bế quan tiền luyện hóa đơn nhánh Tử hầu hoa, trừ phăng dược sức bất nướu của Hợp hỏng hóc đơn rồi nhân dịp thể xung kích tu quây Chu thiên cảnh tam trọng, thậm chí sẽ luyện hóa Huyền minh tiên liên và Địa hỏa tiên liên.
Linh dược như cố đặt lại trên tớ không an toàn phẳng luyện hóa, biến thành lẻ căn.
Việc này chẳng dạng đồng cân vài ba ngày là xong.
Ngụy Tác quyết định tìm Hàn Vi Vi trước, tiễn Tử hồ huê cho nàng min rồi lấy lại hai bức ngọc phù, sau đó chớ còn chi vương vãi cuộn nữa thời gã chuyên tâm đề pa thăng tu vi.
...
"Ngụy Tác?" Chỗ ở của Ngụy Tác đồng Hàn Vi Vi chẳng cách xa, nhoáng sau thoả tới, liên tục tĩu lắc lan truyền tấn kim tuyến ba lầm mới thấy ngân sam tiểu mỹ nữ mông cong Hàn Vi Vi từ trong lam nhan sắc quang quẻ đánh tráo thòi đầu ra, hỏi tên đầy ghê ngạc: "Không phải mày bảo phai xa đánh việc chi đó sao? Ngươi xong rồi quay chạy năng là chưa xuất phát?"
"Làm đoạn rồi, vào trong rồi nói chuyện.”
Vào trong lam nhan sắc quang quẻ tráo, Ngụy Tác bảo Hàn Vi Vi, "Hai buộc ngọc phù mỗ tiễn cho ngươi nhiều ở đây không?"
"À, ngọc phù.” Hàn Vi Vi cười ha hả: "Của mỗ hẵng còn, ép ngữ Nam Cung Vũ Tinh thời tỷ ấy giàu việc giá như đi, khoảng nửa tháng nữa mới về.”
"Cái gì!" Nghe Hàn Vi Vi nói vậy, Ngụy Tác thiếu tẹo nữa nhảy dựng lên, "Chẳng giá như ta bảo mi sau nửa tháng mới trao hả?"
"Đừng nóng, giỡn với mày ôi thôi mà.” Hàn Vi Vi chộ gã nhiều vẻ muốn trở mặt thời đắc chí lấy ra hai tấm ngọc phò tiễn cho, "Ta hãy để ở đây, bất quá Nam Cung Vũ Tinh hẵng phăng thiệt rồi, cùng một số tu sĩ ngữ Thiết Sách tới Thất Tinh thành, chớ rõ toan đánh gì, theo tin tưởng tức đích thị đáng thời thong thả thư ấy đã tu luyện tới Chu thiên cảnh trình nhất trọng, ngươi cho nên cầm cố gắng, đừng... "
Hàn Vi Vi thoả nghĩ mãi câu tiếp kiến theo là tu vây không giàu chớ bằng hai nữ nhân bầy ta, nhưng mà mới đặng tía chữ thời van lên như phát hiện giờ tân bừa lục, "Ngụy Tác, sao hả? Ngươi hẵng đột phá tới Chu thiên cảnh trình nhị quý trọng rồi hả?"
"Việc này mày chẳng hỏi đến.” Ngụy Tác trừng mắt Hàn Vi Vi dám trêu gã, "Sao ngươi lại đào nhầm hột tra hỏi tan tành tích trữ ngữ Nam Cung Vũ Tinh?"
"Đương nhiên giàu nguyên nhân.” Hàn Vi Vi ghê ngạc tột bực trông Ngụy Tác, "Bất quá mi giá như tặng ta biết biết bao lại chóng lẹ bỗng nhiên phá tới Chu thiên cảnh nhị đực quý trọng như thế. Mới giàu mấy ngày ôi thôi mà.”
"Vậy hả? Ngươi nhiều cần cụm từ nè không?" Ngụy Tác hừ lạnh đơn tiếng, lấy một lẹ Tử hồ huê ra lắc lắc trước mắt nường ta, "Muốn thời nói mau, chẳng rườm lời nữa.”
"Đây là hoa chi song xinh cố hả?" Hàn Vi Vi biểu lộ ra kinh ngạc.
"Ngươi thật ra giàu giả dụ Trân Bảo cạc phứa tiểu thư không? Tử hầu hoa song cũng chớ biết!" Ngụy Tác thiếu chút nữa bị Hàn Vi Vi khiến cho hờn ngút đi. Gã bởi Tử hầu hạ hoa mà lại vào hoá vào tử tại Di Thiên cốc, cửu tử nhất sinh, mà lại để Tử hòng huê đô trước mặt lúc lâu song nường ta không dìm ra?
"Tử hồ hoa?!" Hàn Vi Vi tròn mắt chẳng dám tin, "Thật sự là Tử hồ hoa? Ngụy Tác, mi chả thừa min chứ, mi lấy đâu ra?"
"Đừng nhiều hỏi.” Ngụy Tác cấm cẳn trớn bẫy mắt lên, "Muốn thời nói mau, chả ta ăn nghỉ đây.”
"Đương nhiên muốn, ngươi ngỡ ta ngốc chắc?" Hàn Vi Vi hớn hỉ tranh lấy Tử hòng huê trong tay gã, mắt sáng rỡ ràng ngắm nghía nghía rồi điệu thích, "Ta đang thấy vô liêu, tu luyện vô dụng, ra ngoài lại e bị sư thơ dòm chộ sẽ phạt giờ mỗ sử dụng Hợp hư đơn, nghĩ rằng vạn nhất ngươi chả dận thì min giá như tới tìm kiếm thư thả thư ấy, thành thử mới nhé hi vọng nổi hành tung.”
"Chà! Hình như mi ngóng ta chả cù lại?" Ngụy Tác hậm hực.
"Thật lòng đương nhiên cầu mong mày bay mau, min chẳng dạng phai đâu, tu luyện cũng vô dụng, vô liêu chết phăng được. Dù chi phối hợp cùng ngươi săn thương thú vị cũng vui.” Hàn Vi Vi ham hố hức ngắm nghía Tử hầu hạ hoa, "Không nghi ngờ đây lại là Tử hồ hoa, thiệt vào mi lấy ở đâu?"
"Đã biểu là chớ hỏi nữa. Bất quá ngươi nếu hứa cùng mỗ là chả tặng ai biết mi có đặng Tử hòng hoa.” Ngụy Tác dặn.
Thấy thằng thập phần ngừng trọng, Hàn Vi Vi gật đầu, làm phản tương ứng lại ngay, "Ngụy Tác, mi biểu vào ngoài giàu việc, là giúp min tìm kiếm Tử hầu hạ hoa hả?"
"Có thể nói vậy, việc mỗ trao tặng ngươi thời nếu nhớ.” Ngụy Tác gật đầu. Đích thi thể gã vào Di Thiên cốc, cốt bởi Tử hầu hạ hoa.
Thấy thằng gật đầu, Hàn Vi Vi hơi cảm động, sử dụng ngón chân mà lại suy nghĩ, nường mỗ cũng biết lấy đặng Tử hầu hạ hoa chớ dễ.
"Ngụy Tác, nói thiệt là mỗ hơi bất nghi ngờ vì ngươi.” Hàn Vi Vi rũ ngực bằng bàn tay trắng nõn: "Không vì mi nhe nhở lưu manh, nhòm lại chừng đền thời đồng biểu hiện này, có khi min sẽ kích rượu cồn song gửi thân cho ngươi. Hàn Vi Vi min đảm bảo, sau nè mi giàu việc gì năng phai săn thương thích thời min sẽ không đòi chia cặp mà lại tối đa cũng chỉ bốn sáu đồng ngươi.”
"Trông min ngọc thụ sa phong cố gắng nào nhưng ngươi biểu là quãng thường?" Ngụy Tác chỉ muốn tặng Hàn Vi Vi đơn mẻ mà thấy nàng min vỗ ngực tới rung chuyển thì tên cũng thấy tớ thật lưu manh, chả mắng mỹ nữ quyến rũ nè nữa nhưng nói, "Được thôi, ngươi muốn giúp ta thời tới đây căn cứ luyện hóa Tử hầu hoa, hơn mười liền đến chớ nhiều việc chi kín bặt thì đừng tìm ta, min phải bế quan lại tu luyện
Hàn Vi Vi gật đầu gọn gàng ghẽ: "Không sao, tiền cần luyện hóa Tử hầu hoa đoạn là sẽ ra ngoài chơi được, ngươi bồng quan đoạn thời đến gặp ta, lâu rồi min chớ gặp sư thư, chạy gặp đã rồi tính.”
"Vậy đi, thành thử nhớ là không cho ai biết ngươi nhiều Tử hồ hoa.” Ngụy Tác trước khi cù phăng lại dặn.
"Biết rồi, Hàn Vi Vi mỗ nói là giữ lời.” Hàn Vi Vi chộ thằng phăng nhưng không đoái lại, chợt nhiên hỏi, "Tung tích ngữ Nam Cung Vũ Tinh, mày giàu cần ta tìm giúp không.”
"Tìm chứ.” Ngụy Tác dứt lại một chút, mở vào hai chữ. Lâu ngày không thấy Nam Cung Vũ Tinh, gã cũng nhiều cảm giác hơi nhơ nhớ.
...
"Chát!"
Về tới tĩnh thất, Ngụy Tác bóp vụn cả hai bức ngọc phù.
Đoạn tên lấy vào đơn nhánh Tử hầu hoa, nuốt trộng rồi tập văn bằng luyện hóa.
Ngụy Tác bất động nhắm mắt xuôi tay xếp bằng.
Đêm đến, lục bào lão đầu từ Dưỡng quỷ đầu hàng phai vào ngó Ngụy Tác đơn hồi rồi con quay lại Dưỡng quỷ quán.
Gã ngồi luôn năm ngày.
Ngày đầu tiên, thằng nương tựa hầu hạ chẳng giàu gì thay đổi, mà tự ngày ngữ hai trở đi, trong mọi rợ lỗ chân lông như toát mả hôi, bài máu vào chất ô dù uế mun xì.
Hai ngày nối tiếp theo, chất dù uế càng ngày càng nhiều, rành thân gã như bổ xuống rãnh, tanh hôi lợm giọng.
Đến tối ngày thứ năm, tên mới mở phừng mắt thở phào, lẩm bẩm, "Con bà nghỉ chứ, sau với cũng luyện hóa xong!"
Chưa thở xong, trên mặt thằng bỗng hiện lên dáng nét thiếu chút nữa bị mùi tanh tưởi của tớ đả tặng ngút đi, trọn.# mắt ngó một lượt, bịt mũi đất xông ra ôn rành trì.
"Dễ chịu thật!"
Trong ôn rành trì, thằng tắm liền tù tù bán canh hiện giờ mới tẩy hết chất dù uế trên mình, mãn ý tột bực vặn vẹo người. Thân dạng gã buổi nà như trong suốt suốt che lánh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét