click xem >> phim tho dia truyen ky

Được!" Ngụy Tác gật đầu ngay, thân hình thoáng lên, đến trước Kỳ Tử Vũ cổi buộc lục sắc pháp bào ban nãy rực lục nhan sắc lãnh hỏa còn hiện hả tan cả linh quang, chẳng dấn ra phẩm giai cụ dạng nữai.
Ngụy Tác thiệt hiện giờ gọn gàng như thể khiến Hoa Vi Dung hơi biến sắc, dạ lạnh buốt.
"Hoa tiền bối, Chập linh pháp sứt trên 'Chập khí thuyền', ụ bỏng khí tức Bàn cổ cự chập có dạng duy trì bao lâu?" Ngụy Tác ngó như chả hén thấy, sắc bình diện như thường hỏi.
Hoa Vi Dung nói: "Chập lẻ pháp trận kích phạt đơn dò nhiều dạng duy trì hai tuần hương.”
Ngụy Tác gật đầu: "Hai kì nhang đủ cho min cứu cùng bạn. Vô luận min cứu trừng trị đồng bạn vách công hay không, sau hai kì hương cũng sẽ rời thuyền. Chỉ hy vọng trong thời gian này, trừ phi người Âm Thi tông đến, các bởi đừng ra ngừa tĩnh thất, ảnh hưởng min thi cử pháp.”
"Được!" Thấy tên chả muốn lão ở lại, Hoa Vi Dung con quay người rời khoang thuyền.
"Hoa tiền bối, tại hè còn một thỉnh cầu, nếu như Hoa đồng cân búi chịu giúp, tại hè nợ Hoa gia một mai nhân tình.” Ngụy Tác hơi chìm ngâm, chợt nhiên lại nói, "Hoa đồng cân búi xe, ra chớ đồng cân vào Chập Khí hải đơn lần, tại hạ chả hiểu chi chạy hải vực này, trừ hải quân vào chớ hiểu Hoa chỉ búi giàu dạng biếu tại hè cả những ghi cóp tường tận chăng.”
kỳ thvl1
"Việc nào lão phu sẽ làm, đồng cân cần Quý tôn giáo hữu không trách Hoa gia là được, đâu dám ngóng huynh đệ nhá ơn.” Hoa Vi Dung nhe nhó, mau mau khuất thông phong ở góc thuyền.
Trong tay tên giàu thêm hai vật, đơn buộc tử hắc nhan sắc mộc phò và đơn hoàng sắc nạp biểu nang.
Cả hai đều lấy đặng ngữ Kỳ Tử Vũ.
Gã chẳng vội vàng tính tình xét hai quất nhưng lẹ lẹ lấy ra Thực tiết pháp đao, thẳng tay hoá ra ngực Kỳ Tử Vũ.
Gã ép đầu quan kề hai quất lấy được.
Tử hắc sắc mộc phù sứ nặng, chiều bình diện sáng banh lên, giàu phần hơi tanh, hết hai bình diện đều giàu phù văn phương diện quỷ, thập phần quỷ dị, chả biết tác dụng.
Trong nạp biểu nang ngữ Kỳ Tử Vũ giàu một linh thạch đại, số lượng lẻ thạch chớ hơn chi tu sĩ đồng gấp ngữ Thiên Huyền đại lục, tiền cỡ tía ngàn viên hạ phẩm lẻ thạch.
Trừ lẻ thạch phứa ra, nạp bảo nang của Kỳ Tử Vũ chẳng nhiều gì nhiều, chỉ nhiều một nhánh thiệt vụt tiết hồng sắc, ngoại hình như san hô, mà lại nhiều rễ, đơn lá hắc nhan sắc dài phan, đơn cây bạch nhan sắc chủ yếu kiếm, ngoài ra, là phò lục và một dược phẩm giai chớ lấy chi làm cao.
Cái lượng màu đấy chắc là "Huyết san hô" nhưng mà Kỳ Tử Vũ lấy được trên thuyền này, còn ướt lướt thướt như mới từ bỏ dưới nác lên, sứ kỳ mỡ màng màng, cơ hầu dễ dàng tan vách nước. Chỉ là Cơ Nhã và lục bào lão đầu cũng chẳng rành cách dùng.
Hắc sắc trường phan hắc khí trầm trầm, tính tình vào là pháp bảo công chôm tinh diện. Còn bạch nhan sắc cốt tầm tự khắc có huê văn hỏa diễm, tính ra là pháp biểu đánh kích.
Vì sắp tới thì phòng thi cử pháp biếu Hàn Vi Vi, Ngụy Tác chả kịp thử tính chất hai vụt nè phẩm giai cầm nào, thấy chả có cấm chế gì, gã nhồi ra nộp biểu nang.
Kiểm tra cứu những ngữ vụn bứt khác, gã càng hồi càng thi hài toan đơn lãi phao thoả nghe trường đoản cú trước, và thi thể toan phán đoán ngữ Hoa Vi Dung.
Trước đây thằng nghe nói Vân Linh đại lục vắng tu sĩ điệu nghệ luyện khí, đang thuật pháp và công pháp nướu hại nhiều hơn Thiên Huyền đại lục. Vân Linh bừa lục so với Thiên Huyền bừa bãi lục, đơn bên thuật pháp lợi hại, pháp biểu thiếu thốn, đằng cơ lại nhiều pháp bảo, pháp khí mà lại cao giai kể pháp và đánh pháp lại thua hơn.
Hiện tại xem vào đích thi hài là thế, ban nãy Hoa Vi Dung và que sam văn sĩ oanh kích 'Tử ma anh' đều dùng thuật pháp, không phải pháp khí.
Âm Thi cán giàu năm Kim đơn kỳ đại tu sĩ, đại tông món này, thường xuyên hết Lăng Vân tầm tông khoẻ nhất mười lăm vách trì trai cỗ Thiên Huyền bừa bãi lục cũng không cách nào là so nổi, nhưng tất nhiên số phận lượng pháp khí pháp biểu ngữ trình tử tinh anh Âm Thi tông nè chớ phẳng cả đệ tử toàn anh Nguyệt Hoa cán chớ chẳng nói chi tới kẻ được pháp biểu chồng vách như Đông Dao được địa thiếu chủ Đổng Thanh Y.
Thấy chẳng có pháp khí chỉ dẫn phương bởi hay là địa đồ, chứng bày tỏ Kỳ Tử Vũ không một mình và Chập Khí hải, chưa biết độ trên mình nó còn của gì đó nhiều dạng liên quan cùng người Âm Thi tông.
Nên tên chẳng dám thử chừng lấy thắng ngữ hắn.
Kiểm tra cứu cẩn thận, thi hài toan không giàu cấm chế đặc bặt gì, Ngụy Tác nhét hết ra nạp biểu nang của hắn.
Đoạn tên co Thực máu pháp đao khỏi người Kỳ Tử Vũ.
Thấy Thực máu pháp đao ánh lên đỏ quang, rành ràng hút thắng khí tiết và chân cựu của Kỳ Tử Vũ xong, Ngụy Tác vạc vào tiên thiên chân hỏa, cắn đua thể y vách tro.
Đoạn gã thâu Tử ma anh tanh ngòm dưới ghét ra nộp biểu nang, quay lại yên tĩnh thất đứng trước Hàn Vi Vi.
Hàn Vi Vi phương diện không còn sắc máu, như buộc tịnh băng, sinh tử chẳng rõ.
Sắc mặt gã không dứt biến đổi, liên tục tằn hít sâu mấy hơi mới quyết tâm được, nghiến răng xìa tay.
Từng làn tử nhan sắc chân nguyên tan khỏi ngón tay gã, theo pháp quyết biến hóa nhưng mà dứt vách một hòn tử quang đãng như hạt đậu, thắng gã đẩn vào ngươi lòng Hàn Vi Vi.
Đoạn tên chả dứt tay, liên thô tục ngưng vách ngần dải sáng tím sẫm, tiến đánh vào các huyệt trên tớ Hàn Vi Vi.
Trong yên tĩnh thất, tử quang đãng xán lạn.
Hơn trăm băng nhóm sáng tím xuể tụ ra huyệt vì chưng của Hàn Vi Vi, trên đầu Ngụy Tác tử khí đằng đằng, mả hôi đầm đìa.
Thể nội Hàn Vi đông cứng khí huyết và chân nguyên, nổi dải sáng tím thôi động, nương tựa hầu hạ bị dồn ép, giả dụ lưu cồn một vòng.
Ngụy Tác dứt thi cử pháp, mắt ánh lên kinh thoả tột bậc.
Hàn Vi Vi tuy chả nhiều chi khác mà thể nội ánh lên làn sáng như băng, thoáng loáng tử sắc quang đãng hoa.
Hơn một trăm da hòn tử quang, chêm nhau lưu cồn trong suốt dạng nội bị diệt trừ đặt đông kết khí tiết và chân cựu đơn vòng, chẳng rã biến mà lại tạo biếu người ta cảm giác như biến vách hơn một trăm da luồng tử nhan sắc lẻ tuyền bé xíu, liên trần tan vào tử sắc linh khí, tưới nhuần thân thể thể.
Mắt Ngụy Tác ánh lên ghê thoả tột bậc, thân thể thể Cơ Nhã run lên kịch liệt, khóe muôi mỹ lệ run lên, nhưng mà không dám hỏi.
"Thành rồi hả?"
Ngụy Tác hồi đó ướt đẫm tuyền thân, có cảm giác kiệt sức, tâm tình sứ kỳ khẩn trương, chả dám vẩu khẽ.
"Vận khí ngữ mày tốt, tiểu mỹ nữ nà mạng to nên vách công.” Lục bào lão đầu thở dài, "Vốn min ngại mày quá khẩn trương, có sơ sảy chi nên mới bảo mày đồng cân giàu năm phần tử thi suất thành công, thiệt ra mỗ đồng cân thấy giàu bốn phần. Không ngờ đồng cân ráng mà mi làm được.”
"Lão đầu đáng chết!"
Ngụy Tác buột miệng mắng chửi!
"Ngụy Tác!" Cơ Nhã biến sắc, thân thể lắc lư, chẳng nói thành lời.
"Thành rồi, vách công rồi!" Dáng nét Cơ Nhã khiến Ngụy Tác biết nường ta hiểu lẫn rằng gã thất bại, thành thử nói nhanh, "ta chỉ trù lão đầu Lý Thiệu Hoa đáng mất đó, thủ khúc đúng là khốn kiếp.”
"Phì! Nói ngược lẹ lắm, kỳ thực chẳng mắng mỗ là gì. Không có ta, sao ngươi cứu đặng tiểu mỹ nữ này. Lúc đó không rành ngươi lẩn ra đâu song khóc lóc.” Lục bào lão đầu cực kì kỳ khinh thường miệt hừ một tiếng.
"Khóc cái đầu ngươi.” Ngụy Tác trù thầm, nhưng mà ngoài phương diện hơi mát.
"Đừng đắc ý, nối tiếp theo mỗi một ngày đều nếu thi pháp đơn lần, chỉ dứt một ngày là nàng min sẽ đơm kia khúc tuyệt, không cứu nổi.” Lục bào lão đầu lại hừ một tiếng.
Cơ Nhã đấng ngớ ra, mắt mờ đi.
Có hồi nàng cảm thấy trời ơi sập xuống thời trai nhân dịp ngó nhiều vẻ chừng đền rồng nè cũng chống lên được.
Trước đây nường chớ giàu ai quẩy đỡ, nhưng mà hiện giờ đấng sau lưng chừng gã, nàng chả cần đánh chi cả, tiền cần làm một nữ tu phổ thông hiểu tột bậc.
"Bực thật. Con bà nó chứ, ngò vì nào là không dễ chịu chút nào. Lý Thiệu Hoa, mày thiếu chút nữa giết qua đời mỗ đã đành, còn khiến min khó chịu gắng này, ngày khác nhất định cho mi nếm mùi.” Nhìn Cơ Nhã nác mắt lưng trọng, Ngụy Tác chẳng rành nường nghĩ chi thành thử thầm kín rủa, đoạn gật đầu: "Đi thôi, chúng min đi rồi tính.”
"À", Cơ Nhã gật đầu.
Ngụy Tác ngớ người, dù gắng nà cũng chộ Cơ Nhã khác trước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét