phim quy bago bong shil
go bong shil xem
với thương gia như họ, còn quan trọng hơn mấy viên linh thạch.Cẩm bào thiếu niên đi nhanh, một chốc sau đã bưng một khay gỗ đỏ quay lại.Ngụy Tác đang cầm một chén trà, thấy cái khay y bưng lại thì suýt nữa nuốt cả chén.Linh thạch!Cẩm bào thiếu niên của Kim Ngọc bưng cái khay gỗ đỏ, chỉnh chỉnh tề tề đặt đủ sáu mươi viên linh thạch. Sáu mươi viên này, đều là trung phẩm linh thạch lấp lánh quang hoa vàng nhạt."Đây là?" Diệp Tiêu Chính hơi ngẩn người, nhìn Điền chưởng quỹ không hiểu."Kim Ngọc các đứng vững được ở Linh Nhạc thành là vì chữ tín.” Điền chưởng quỹ giải thích với vẻ ngạo nghễ, "Theo quy củ của Kim Ngọc các, giá gốc là sáu trăm viên hạ phẩm linh thạch, dù khối hàn ngọc này đấu giá không thành, bản các cũng sẽ mua lại, phí dụng này bản các
phim nguoi phu nu hanh phuc
phu nu
xem ra không có màu tạp nào, hàn khí toát ra như từng cây băng châm, rõ ràng phẩm giai không tệ, là trung phẩm hàn ngọc có thể dùng để luyện chế pháp phù và pháp bảo.rách tiếp đãi đều là thiếu niên mặc áo gấm. Phía sau đại sảnh Kim Ngọc các có một tòa lâu các ba tầng, tầng một và tầng hai đều la quý tân các, tầng ba là một sương phòng, trong sương phòng bày một bộ bàn ghế cổ kính trải hồ cừu trắng, trên cái bàn nhỏ kề vào tường đang đốt hương, khiến gian phóng thoảng mùi thơm, toát lên nét thanh nhã điển hình.Điền chưởng quỹ của Kim Ngọc các là một trung niên văn sĩ mặc thanh sắc trường sam, dưới cằm phơ phất một hàm râu dài, xem ra rất có khí tức nho nhã.Một thiếu niên áo gấm phụ trách tiếp đãi đang cung kính đứng trước mặt ông ta, tựa hồ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét